Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Xác người chết vì Ebola phát ra tiếng kêu lạ khi lật ngửa

Hãng tin CNN của Mỹ đã tập hợp câu chuyện từ những người tình nguyện dập dịch Ebola ở Tây Phi, nơi ranh giới giữa sự sống và cái chết vô cùng mong manh.
Nhân viên y tế di chuyển thi thể một người chết vì virus Ebola. Ảnh: AP

Daniel James, tình nguyện viên Hội chữ thập đỏ ở Kailahun, Sierra Leone

Thi thể đầu tiên chúng tôi chôn cất nằm ở một ngôi làng tên là Gbanyawalu. Khi mọi người lật ngửa xác chết, nó phát ra tiếng kêu như hơi thở khò khè của một người. Nó khiến chúng tôi sợ hãi và bỏ chạy. Ngay cả những nhân viên dạn dày của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cũng không thể ngờ một xác chết nằm lộ thiên 3 ngày lại tạo ra những âm thanh như thế.
Nhân viên y tế lấy mẫu bệnh phẩm từ một nạn nhân chết vì Ebola ở Pendembu, Sierra Leone. Ảnh: CNN
Vào ngày 10/7, Tổng thư ký quản lý dịch bệnh và các hoạt động chữ thập đỏ ở Sierra Leone gọi tôi vào văn phòng và yêu cầu tôi đảm trách nhiệm vụ thu thập và chôn cất thi thể của những người nhiễm Ebola tại khu vực Kailahun. Tôi phải mất 5 phút để suy nghĩ về điều đó trước khi nhận lời.
Tôi tham gia Hội Chữ thập đỏ khi còn là một đứa trẻ. Tôi muốn giảm bớt phần nào nỗi đau của nhân loại, đặc biệt ở những khu vực dễ tổn thương như các quốc gia nghèo đói ở châu Phi. Tôi tới từ Kailahun và phải trở lại đó để cứu nhân dân của mình. Khi về tới quê nhà, khung cảnh không khác nào một vùng chiến sự. Gia đình tôi rất sợ hãi. Mọi người lo lắng và hoảng sợ tới tột độ. Họ gọi tôi về nhà. Em gái tôi khóc lóc qua điện thoại nên tôi phải trấn an nó.
Trung bình mỗi ngày, chúng tôi phải chôn 6 xác người chết vì nhiễm Ebola. Phần khó nhất của công việc này là lấy mẫu máu của người chết vì dịch bệnh, thường nằm đó nhiều ngày trước khi chúng tôi đến. Làm việc nhiều khiến chúng tôi trở thành những chuyên gia. Đồ bảo hộ, thuốc sát trùng giúp chúng tôi đảm bảo quy tắc tránh tiếp xúc trực tiếp với nạn nhân.

Nhân viên y tế Pierre Trbovic, Trung tâm Điều trị Ebola ELWA-3 ở Monrovia, Liberia

Không lâu sau khi tới Monrovia, tôi nhận ra đồng nghiệp của mình bị quá tải vì quy mô của đại dịch. Trung tâm điều trị của chúng tôi lớn nhất trong khu vực nên số bệnh nhân cũng rất đông. Dập dịch Ebola là công việc không thể lên kế hoạch trước. Chúng ta không thể buộc một người lao mình vào vùng dịch để ngăn virus lây lan. Tuy nhiên, phải có người nào đó làm việc này và chúng tôi tình nguyện đi vào tâm dịch.
Người đầu tiên khiến tôi chú ý chính là hai cha con một nạn nhân Ebola. Người cha đặt con gái tuổi teen trong cốp xe và đưa tới trung tâm điều trị Ebola. Ông ta biết chúng tôi không thể cứu cô bé nhưng vẫn đưa con gái tới trung tâm để ngăn virus lây lan sang những thành viên còn lại trong gia đình.
Thi thể một người chết vì Ebola nằm ven đường ở Monrovia, Liberia. Ảnh: AP
Những gia đình khác đưa người thân tới cổng trung tâm sau đó thả bệnh nhân xuống đất trước khi vội vã lái xe đi. Một bà mẹ đặt đứa con nhỏ trên một cái ghế và hy vọng hành động của cô sẽ buộc chúng tôi chăm sóc đứa trẻ. Một đứa trẻ khác bị bỏ ngoài cổng trung tâm y tế. Cô bé chết hai giờ sau đó. Thi thể nạn nhân vẫn nằm tại nơi gia đình cô bé vứt bỏ một thời gian trước khi đội chôn cất tới đưa nạn nhân đi an táng.
Chúng tôi gần như bất lực khi số lượng bệnh nhân ngày càng nhiều. Chúng tôi buộc phải ngoảnh mặt với nhiều trường hợp khi gia đình đưa thân nhân tới và cầu xin sự giúp đỡ. Tại Monrovia, chúng tôi cần 1.000 giường bệnh để điều trị tất cả các nạn nhân nhưng hiện tại chỉ có 240 giường. Chúng tôi cố gắng mở rộng trung tâm nhanh nhất có thể nhưng nó không đủ đáp ứng nhu cầu bệnh nhân.

Trung úy Rebecca Levine, dịch vụ Y tế công cộng Mỹ tại Freetown, Sierra Leone

Chuyến bay đưa chúng tôi tới Sierra Leone hoàn toàn vắng khách. Khi tới khách sạn, chúng tôi gặp hai sĩ quan khác tại sảnh. Tôi muốn lại gần và ôm họ nhưng không ai được tiếp xúc trực tiếp với nhau ở đây. Bạn không thể bắt tay nhau, không thể ôm nhau. Virus Ebola khiến mọi người gần như không thể chia sẻ dù đang quay quắt trong đại dịch tồi tệ nhất lịch sử.
Không chỉ ảnh hưởng tới tình cảm giữa người với người, đại dịch Ebola còn làm cuộc sống ở các nước Tây Phi đảo lộn nghiêm trọng. Giá cả của tất cả các loại mặt hàng tăng vọt nên phần lớn người dân không đủ khả năng nuôi sống gia đình. Các trường học đóng của nên trẻ em hoàn toàn không được tới lớp.
Kho thiết bị của Tổ chức Bác sĩ Không biên giới tại Monrovia, Liberia. Ảnh: Getty
Các nhân viên y tế địa phương ăn trưa cùng tôi hôm nay. Họ đề nghị chia cho tôi phần thức ăn của họ. Tuy nhiên, tôi không thể ăn chúng. Tất cả chúng tôi đều sợ những thứ bất thường. Không ai muốn mình bị tiêu chảy, nôn mửa vì ngộ độc thực phẩm, những triệu chứng rất dễ bị gán với nhiễm virus Ebola. Bạn phải cẩn thận mọi lúc, mọi nơi.
Nỗi sợ hãi của tôi chỉ như phần nổi của tảng băng chìm. Chúng tôi gần như không thể khoanh vùng những người có nguy cơ nhiễm Ebola hoặc những nạn nhân thực sự của đại dịch. Cơ sở vật chất tồi tàn của các nước châu Phi khiến nỗ lực kiểm soát dịch bệnh gặp nhiều trở ngại. Nạn nhân của Ebola dễ dàng di chuyển từ khu vực này sang khu vực khác, khiến virus lây lan nhanh.
Sự thiếu hiểu biết của người dân cũng là trở ngại lớn. Tôi nhìn thấy dấu hiệu bên ngoài một nhà thờ cáo buộc đại dịch Ebola là trò ma quỷ. Nó khuyên người dân chỉ cần cầu nguyện là đủ dập dịch. Tuy nhiên, chúng tôi biết rằng nỗ lực ngăn chặn Ebola cần nhiều hơn thế.

Tim Callaghan, Cơ quan phát triển Quốc tế Mỹ tại Monrovia, Liberia

Tôi tới đây từ hơn 6 tuần trước. Tôi từng làm giám đốc các nỗ lực khắc phục thảm họa động đất ở Haiti năm 2010 nhưng trải nghiệm ở Liberia hoàn toàn khác biệt. Ở Haiti, bạn biết phải làm gì để giúp đỡ những người gặp nạn nhưng ở đây, suy nghĩ của chúng tôi buộc phải thay đổi để bảo vệ an toàn cho chính mình trước khi giúp đỡ người khác.
Thi thể những người chết vì Ebola thường phải nằm ngoài trời nhiều ngày trước khi lực lượng thu gom tới an táng. Ảnh: AP
Nhóm của chúng tôi tới từ khắp nước Mỹ. Công việc chính của chúng tôi là nâng cao nhận thức người dân về Ebola và hướng dẫn họ cách phòng tránh dịch bệnh. Tuy nhiên, cơ sở vật chất nghèo nàn khiến nỗ lực ngăn chặn đại dịch Ebola gặp nhiều khó khăn. Chúng tôi công tác ở khu vực tên là Dolotown nhưng phải mất 4 giờ di chuyển trên những con đường khủng khiếp để tới được phòng thí nghiệm gần nhất. Họ mất thêm vài ngày để xác định những người nhiễm Ebola.
Việc tiếp cận những khu vực xa xôi hẻo lánh như đội của Tim Callaghan thực hiện tiềm ẩn khá nhiều nguy hiểm. Người ta mới phát hiện thi thể của 8 người gồm 3 bác sĩ trong một đoàn y tế hỗ trợ dập dịch Ebola sau hai ngày mất tích tại Nzerekore, Guinea. Một người dân tên là Yves cho biết thanh niên trong làng ném đá và tấn công đoàn công tác khi họ thấy nghi ngờ những người tới để ngăn Ebola lây lan.

Nhãn: , ,

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

4 Quán Cafe tại Hà Nội mà bạn nên ghé thăm một lần

Hà Nội dịp nghỉ lễ có một hương vị rất khác biệt so với Hà Nội ngày thường, đó là một “cú lừa” với những ai trông đợi một Hà Nội tĩnh lặng, thanh bình và ít người qua lại. Bởi lẽ, Hà Nội trong những dịp lễ như mùng 2/9 vẫn đông đúc, vẫn chật chội như nêm, nhất là khi Trung Thu lại sắp đến.
cafe ha noi
Một trong những quán cafe mà bạn nên tới khi thăm Hà Nội
Nhưng đừng để sự xô bồ đấy làm bạn nản chí, vẫn còn những nơi Hà Nội đượm hương thanh bình, nhàn nhã. Ấy là những quán cafe nhỏ, những quán cafe đậm đặc phong vị Hà Nội, dù rằng nó có là quán cafe mang kiểu Âu, kiểu Mỹ gì đó đi chăng nữa. Tạm gác qua những huyền thoại Giảng, Nhân hay Thái, Đinh, những hàng cafe mà chúng ta chuẩn bị bước qua đây sẽ là những gì tượng trưng cho một Hà Nội hiện đại, đứng giữa ngưỡng của sự đổi mới mà vẫn vẹn nguyên hương vị của một Hà Nội thanh bình, trầm lắng mà người ta hằng ngưỡng mộ.

Blog thông tin trực tuyến xin giới thiệu những quán cafe mà các bạn nên ghé thăm khi tới Hà nội

1. Tonkin Cafe

Đến Hà Nội là phải ngồi Tonkin. Đó là nơi nằm ở chính giữa giao điểm giữa cafe hiện đại và cafe vỉa hè phảng phất hương vị Hà Nội cũ. Tonkin không phải là một quán đẹp và cũng chẳng hề sang. Nơi đó chỉ là những cửa hàng nhỏ được sơn tường vàng với lớp kính mờ, bàn ghế cũ kỹ, quạt thì lạch phạch còn khu đồ pha chế thì chẳng khác nào một quán giải khát bình dân bạn từng ghé trên đường Triệu Việt Vương. Bạn đến Tonkin sẽ cảm thấy vừa phiền lòng vì cái quán này mãi chẳng chịu thay đổi, bàn ghế ố vết cafe và muôn đời chẳng có một tờ thực đơn.
cafe ha noi
Mặt tiền của Tonkin Cafe
Nhưng ai đã đến Tonkin rồi thì dù ghét nó cũng vẫn muốn quay lại, hoặc đơn giản là… bị ép quay lại vì trong nhóm bạn có đến một nửa người thích ngồi Tonkin. Ngồi ở đây, nếu bạn thích đón nắng trời thì hãy ra ngoài vỉa hè, Tonkin thường có vỉa hè rộng với bàn ghế nhựa giống như mấy quán cafe vỉa hè đặc sệt Hà Nội.
cafe ha noi
Vỉa hè Tonkin cafe 39A Lý Thường Kiệt
Hoặc nếu ngồi trong nhà, bạn sẽ thích cảm giác quây quần bên cái bàn nhỏ và ghé vào tai nhau nói từng câu chuyện phiếm và thi nhau hít hà mùi cafe mới rót. Tonkin đông nhất và sống dai nhất là ở giữa phố Lý Thường Kiệt, nằm nép trên vỉa hè nhưng lúc nào cũng đông lấn cả sang hàng kem bên cạnh.
cafe ha noi
Tonkin Cafe là nơi ta có thể tới để ngắm phố phường Hà Nội
Ngồi ở Tonkin, dù uống một cốc cafe mà mồm cứ chê là chán, nhưng lại cứ muốn quay lại thêm lần nữa, lần nữa, chỉ để uống thêm cái cảm giác được ngồi ngắm đường phố, được nghe tiếng lầm rầm ồn ã của đám khách xung quanh, ngắm nắng nhảy múa trên mặt ghế nhựa và thấy gió mùa thu thổi rì rào trên tán lá rộng.

2. Cafe Cộng

Ra đời sau Tonkin một thời gian khá lâu, nhưng Cộng đang là một “ngôi sao” với vị thế của riêng mình nhờ lối thiết kế lạ mắt và khả năng “bao phủ” ở khắp mọi tụ điểm có… vỉa hè đẹp. Có lẽ, chẳng ở đâu trên đất Hà Nội này lại có quán cafe vỉa hè có gout riêng như Cộng.
cafe ha noi
Cafe Công vợi bên ngoài hết sức giản dị và mộc mạc
Cộng là tổ hợp những quán cafe nằm rải rác khắp Hà Nội, với phong cách chủ đạo là Hà Nội thời bao cấp. Đặt chân đến một trong các quán của Cộng, ta như vừa bước chân qua cánh cửa thần kỳ, quay về quá khứ, cái thời mà đi trên xe Phượng Hoàng là quá đỗi ăn chơi. Cộng chăm chút từng chi tiết nhỏ cho các quán của mình, bức tường xanh bộ đội, những kệ gỗ sờn tróc theo một cách rất… cố ý, những chiếc cốc sắt tráng men đựng giấy ăn hay những bức ảnh treo tường, những vật dụng trang trí mang đầy hơi thở của một thời khốn khó.
cafe ha noi
Cafe Cộng với vẻ đẹp mộc mạc và giản dị của nó
Thực đơn ở Cộng sẽ không có những món sang tai, sang mồm, nhưng sẽ có những món khiến ta sững lại vì nhớ đến ngày còn bé tí, ví như mì tôm một trứng trong bát sắt, hay bánh mì chấm sữa. Mỗi người một miệng, vậy nên sẽ chẳng có đánh giá là ngon hay không, nhưng một điểm cao sẽ dành cho không khí của nơi này. Bởi, hãy cứ thử tưởng tượng mà xem, vào một sớm mùa thu nắng vàng nhạt và gió mát dịu như những ngày nghỉ lễ này, ta dậy muộn, ăn một bát bún thật ngon, lái xe thong dong và tạt vào Cộng. Thế rồi ngồi nhâm nhi ly cafe giữa không gian hoài cổ, nhìn ra Hà Nội xô bồ trước mắt và cảm thấy mình như đang lùi về quá khứ rồi nhìn hiện tại qua một giấc mơ.

3. La Place Cafe

Chẳng ai nhớ La Place ra đời từ khi nào, kể cả những tín đồ của quán này, người ta chỉ biết rằng qua bao nhiêu năm, bao nhiêu cuộc biến động của kinh tế thị trường, đổi gout thay mốt, La Place vẫn khiêm nhường đứng ở đó như minh chứng cho một thời tuổi trẻ của biết bao nhiêu lứa trẻ Hà Nội.
cafe ha noi
La Place là một quán cafe mang phong cách Châu Âu
La Place là một quán cafe mang phong cách châu Âu nằm trên phố Ấu Triệu. Thửo mới xuất hiện, La Place bé xíu như một cái hang nhỏ, vài năm gần đây thì đã mở rộng ra nhà bên cạnh, vậy nên có rộng rãi hơn. Nhưng ngay cả cái thời hàn vi còn bé tí, La Place đã biết cách sắp xếp không gian sao cho nhìn thoáng mát nhất, vậy nên khách bước vào thì dù có cảm giác chật chội nhưng không bao giờ thấy tù túng.
Cafe hanoi
Không gian bên trong La Place Cafe
Người ta đến La Place, thoạt đầu ai cũng thích ngồi ở cái bàn hai người ngoài ban công. Ở ban công đó nhìn vừa lãng mạn, lại ngắm được Nhà Thờ lớn ngay sát bên cạnh, có tán cây xoà xuống ngang tầm mắt, đến là thơ. Ai không đến sớm chiếm được cái “ghế vàng” ấy thì lại ngồi bên trong tầng hai, với hai hàng ghế salon màu cam đỏ êm ái và những bức ảnh Hà Nội xưa treo trên tường. Dãy ghế cam đó, hình như bạn trẻ nào lớn lên tại Hà Nội cũng từng có một bức ảnh chụp đang ngồi đấy chăm chú đọc menu hay lơ đễnh ngó mặt ra cửa sổ.
cafe ha noi
Vị trí bên cạnh cửa số là một vị trí đẹp tại La Place Cafe
Có một dạo, La Place bị chê nhiều vì thái độ nhân viên không ổn định, nhưng chẳng ai nỡ chối từ nơi này chỉ bởi một hai cái nhìn lạnh lùng từ đám nhân viên. Nếu như người ta thích đến Tonkin hay Cộng để tụ tập vỉa hè chém gió, thì người ta lại yêu La Place vì cảm giác thanh nhã hơn. Đó là cảm giác có được vào những buổi sáng trời đẹp, bạn trốn vào nơi này, ngâm mình trong thứ ánh sáng trong veo lọt qua cửa sổ rộng, rồi gọi một ly latte chấm với bánh qui và lắng nghe tiếng chuông nhà thờ ngân nga ngoài cửa. Cảm giác đó, ngay cả khi bạn đang bận bịu với công việc trước mặt, hay đang dở dang với một quyển sách hay thì cũng sẽ thấy mình thật may mắn vì đã ở đây, vào ngay lúc này.

4. Puku Cafe

Puku là nơi khiến người ta trải qua nhiều cảm giác mâu thuẫn nhất. Bạn nói ghét Puku vì đồ uống tệ, vì quán bao nhiêu năm vẫn vậy, vì hoa trên bàn mãi chẳng chịu thay hay vì thái độ nhân viên nào đó chưa ổn lắm, nhưng chân bạn lại cứ dẫn dụ bạn vào đây mỗi lần bạn nghĩ tới quán cafe nào đó để ngồi. Vì cái gì chẳng biết, nhưng đó như một cái gì đó… phải đến, phải vào.. nếu bạn ở Hà Nội, hoặc từng ở Hà Nội nhưng đã đi xa lập nghiệp và vừa về thăm thành phố thân yêu.
cafe ha noi
Cách bài trí đồ đạc hợp lý tại Puku Cafe
Khởi điểm là một quán nhỏ nằm trên tầng 2 một căn nhà cổ trên phố Hàng Trống, Puku đã rời về Tống Duy Tân được khoảng vài năm. Nơi này rộng hơn căn gác ngày xưa rất rất nhiều. Vốn là một ngôi biệt thự hai tầng, với lối kiến trúc thông thoáng, gợi mở, Puku mới dễ khiến người ta yêu ngay bởi cách bài trí thông minh, gần gũi và sinh động. Ở đây có những chiếc salon bọc vải màu mè, có bàn gỗ rộng sát bên cửa sổ, có rèm cửa đỏ, có bình hoa lớn hay có những chiếc thìa đủ màu chăng trên tường,.. đủ để khiến bạn reo lên thích thú khi đang thư thái hít hà mùi cafe espresso vừa được rót.
cafe ha noi
Khung cảnh với những đồ đạc được sắp xếp hợp lý tại Puku Cafe
Có một dạo, đến Puku là bạn… gặp cả Hà Nội ở đây. Bạn sẽ ố, á khi thấy người quen của mình ngồi rải rác từ trong nhà đến ngoài sân, từ tầng 2 lên tầng 1. Mà có lẽ, đó cũng là thứ khiến Puku trở thành một thói quen khó bỏ. Chẳng ai từ chối nổi một hàng cafe mà có thể gặp cả bạn bè của mình ở đó. Không gian nơi này lúc nào cũng chất chứa một sự thân quen, tạo cho chúng ta một tâm thế rằng thế nào cũng sẽ gặp một người mình biết ở bàn đối diện. Hơn nữa, ở Puku có thực đơn trải dài từ món Âu đến món Á, đồ uống từ… nặng cho đến nhẹ, bạn sẽ thích món Egg Benedict đặc biệt ngon hay món Weka với lớp bánh giòn rụm, bacon mặn và cheese phủ thơm phức, dai mềm.

Nhãn: , , ,