Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

Tình đơn phương, mấy khi đẹp

Thì thầm - Đôi lúc, tôi thấy bản thân rẻ rúng quá. Nhiều khi vô ý gieo cơ hội cho người này, nhưng lòng dạ thì một mực cố chấp với người khác.

Biết bản tính cố chấp như thế đó mà miệng thì không thổ lộ lời nào. Chẳng lẽ, muốn đơn phương như vậy suốt chỉ để đổi lại những khoảnh khắc ghen tuông muốn lộn gan lộn ruột khi bắt gặp ánh mắt ai khác nhìn anh ngẩn ngơ thôi sao?

Mùa thu năm ngoái, tôi biết yêu. Tình yêu khờ dại của tuổi đôi mươi thật sự non nớt như tuổi đời tôi chiếm giữ. Chỉ sau những đợt tấn công ồ ạt là tôi đã bị dính mũi tên Cupid một cách trọn vẹn nhất. Anh lớn hơn tôi nhiều tuổi, chín chắn, trưởng thành và luôn khiến tôi cảm thấy an toàn khi kề bên. Mối tình vụng dại có vui có buồn cùng những nỗi lo lắng khi anh tạm biệt lên đường du học tưởng chừng sẽ nhận được kết thúc đẹp, thế mà kéo dài vỏn vẹn chỉ hơn bốn tháng.







Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

Nếu một ngày chúng ta chán nhau...

Thì thầm - Đó là ngày hai ta bình lặng đi bên nhau, cái danh “người yêu” như một chiếc áo quá khổ mà không có lối thoát. Bỏ thì thương mà vương thì tội.


Anh hay trách em vì em suy nghĩ linh tinh, đôi khi bên anh em hỏi những câu khiến anh giận. Em biết anh buồn, nhưng em không thể không nghĩ. Con gái mà, luôn suy nghĩ về những điều xa xôi chưa tới. Và anh ơi, hôm qua em đã từng nghĩ rằng nếu một ngày ta chán nhau thì sao?




Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

Em không muốn làm người thay thế nữa

Thì thầm - Vì quá yêu anh, em chấp nhận lời xin lỗi. Em tin tưởng vào lời hứa anh sẽ quên đi quá khứ để yêu em. Vậy là em bắt đầu trở thành người thay thế.


Em đến với anh khi đã mang nặng trong lòng vết thương của mối tình đầu. Nó sâu và đau đến mức em những tưởng trái tim mình không thể mở ra với bất kỳ ai nữa. Anh đã phải rất vất vả để được em đón nhận tình cảm. Em còn nhớ như in ngày đầu tiên yêu nhau, chúng mình thật ngại ngùng nhưng cũng rất hạnh phúc. Dần dần tình cảm em dành cho anh lại càng đong đầy hơn.




Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

Đừng chọn em anh nhé!

Thì thầm - “Hãy tin anh, rồi chúng ta sẽ vượt qua! Anh không cần em làm gì cả, chỉ cần em im lặng ở bên anh những khi mệt mỏi, những việc khác hãy để anh”. 

Em đã từng nghĩ mình là người phụ nữ may mắn nhất vì đã tìm được một nửa của mình. Nhưng cảm giác đó không duy trì được bao lâu, thay vào đó chỉ là cảm giác tội lỗi. Em không muốn vì em mà anh thành đứa con bất hiếu. Và cả em nữa, em sợ mình không đủ dũng cảm để cãi lời cha mẹ. 



Em đã chọn! Việc duy nhất em có thể làm cho anh. 

Anh ơi! Cuộc gọi, tin nhắn hằng đêm của anh em đều nhận được, chỉ là em không dũng cảm để đọc, để tắt điện thoại, vì đây là cách duy nhất em biết rằng anh vẫn còn an toàn. 

Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Lời xin lỗi muộn màng từ kẻ sát gái

Thì thầm - Đời có nhân có quả, người tôi quen sau này bỏ tôi tàn nhẫn không kém gì lúc tôi bỏ em.


Tôi lúc ấy ở độ tuổi đôi mươi, cái độ tuổi mà nghĩ mình có thể làm tất cả mọi thứ. Em thua tôi 2 tuổi, tôi và em gặp nhau lần đầu trong lớp học võ. Em có chiều cao nổi trội hơn hẳn so với nhiều người còn gái, nhưng thời gian đầu tôi không hề để ý đến em.

Thời gian sau, vô tình một lần đang vào mạng xã hội, tôi thấy hình em. Tôi chủ động làm quen, nhắn tin qua lại. Rồi chúng tôi hẹn hò, nhưng tính tôi vốn thích chinh phục, tôi quen em chỉ vì muốn chứng tỏ rằng tôi có khả năng sát gái, và cũng từ mục đích ban đầu sai lầm mà dẫn tới mọi chuyện.




Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

Người của ngày hôm qua

Thì Thầm - Cám ơn cuộc tình mong manh này đã sưởi ấm cho con tim hao gầy nhưng khoảng trống của nó để lại là lớn biết bao...


Em!

Anh viết những dòng này gửi cho em cũng như gửi lại tất cả những kí ức xưa về một khoảng trời nào xa lắm. Khoảng trời mà ngày xưa chúng ta vô tình biết đến nhau, ấy vậy mà giờ chỉ còn là hoài niệm. Bên những kí ức xưa về em, những màu xanh đượm buồn cũ của những ngày mưa ấy em đã đi như ngày em đến thật lặng thầm.

Ngày em đến, không vội vã bên những giọt mưa rơi khẽ thật đều đều. Và ngày em mang theo một trái tim buồn nắng chiều cũng nhẹ nhàng theo bước chân em. Thời gian dường như quá dài cho những nỗi nhớ ở lại. Mùa thu buồn khi không còn những hân hoan và chờ đợi bước chân ai qua thềm, vì có lẽ sẽ không còn khúc ca nào còn ngân lên nữa khi thu sang...




Cảm ơn em vì những ngày đầu tiên đã đến với cuộc đời anh. Người đến như một cơn gió thoảng cho anh chút dư vị nồng nàn của những đầu mới biết rung động. Ngày em đến không có nắng đẹp, cũng không có những bài hát buồn vang lên trong căn phòng vắng mà chỉ có những kí ức thật lạ và lưu luyến mãi của một cô gái tuổi 19. Em có còn nhớ những ngày xưa...

Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Lần cuối khóc vì anh, mối tình đầu của em

Thì Thầm - Một ngày ghé qua Facebook của anh vài lần, tôi biết làm vậy sẽ đau khổ nhiều, thế mà tôi vẫn chưa thể tách rời hai từ “quá khứ” ra khỏi suy nghĩ.



‘’…Mối tình đầu tiên đã qua rất lâu

Sao đêm nay bỗng bùi ngùi nhớ lại

Là tiếng guốc của một thời thơ dại

Gõ nhịp buồn đau buốt trái tim tôi..’’

Tôi còn nhớ rõ lắm ngày đầu tiên tôi gặp anh, một buổi sáng mùa đông se lạnh, sương mù dày đặc đến nỗi chỉ đứng gần mới nhận ra nhau. Kể từ thời gian ấy, tôi xem như một định mệnh trong đời…

Thế là cũng ba năm trôi qua, quen và yêu nhau chỉ gần một năm. Ngày ấy còn khờ khạo, cứ thiết nghĩ mình yêu nhau thật lòng rồi sẽ đến được với nhau, nhưng rồi tôi nhận ra được nhiều điều còn quan trọng hơn tình yêu của anh, rằng anh không còn yêu và tôn trọng tôi nữa.

Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

Xa nhau để mai ta yêu nhau

Thì Thầm  - Đêm giao thừa, điện thoại tôi đổ chuông nhưng không phải tin nhắn đến cũng không phải ai gọi đến mà chỉ là lời nhắc nhở mà tôi đã cài vào điện thoại từ lâu lắm rồi. “Em chỉ đồng ý làm bạn với anh ba năm thôi đấy! Nếu sau ba năm anh không về Việt Nam thì em nhất định sẽ sang tận Pháp để tìm anh. Em luôn đợi anh tại nơi tình yêu của chúng ta bắt đầu.” – Đó là lời tạm biệt của tôi dành cho anh.

Tôi luôn nhớ, không thể nào quên.



***


Tôi chẳng thích ai gọi tôi là “con nít” cả. Nhưng từ khi tôi gặp anh, anh luôn gọi tôi như thế. Bỗng chốc tôi nhận ra “con nít” cũng hay hay, mặc cho tôi đã 17 tuổi.

- Con nít, đi chơi với anh nếu có mệt thì phải nói để anh cõng nhé!

Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Cà phê, mưa và em

Thì Thầm  - Cả hai đã có nhiều hơn một điều gì đó để thôi hẹn hò cà phê vào mỗi chiều thứ sáu, để thôi nhớ về khoảnh khắc chớm hạ cùng những cơn mưa rào đến vội. Nhưng hôm nay, sau một khoảng thời gian dài đến như vậy, cơn mưa lại đưa anh về lại với kỉ niệm hôm nào. Cảm ơn em đã đến mà mang lại cho cuộc đời anh điều tuyệt vời nhất.


***


Mưa. Không biết từ lúc nào mà ở đây lại có được một phần "sáng nắng, chiều mưa" của cái đất Sài Thành náo nhiệt. Cơn mưa rào đầu hạ đến vội quá, chẳng ai kịp chuẩn bị gì, chỉ biết ngẩn ngơ nhìn mưa đổ ào xuống đầu: "Thôi kệ vậy, nắng nóng cả ngày rồi!" Thành phố này cũng vậy, mới ngày nào còn đắm chìm trong hân hoan của mùa xuân. bây giờ cũng phải trở mình thật nhanh để kịp hoà mình vào cái mùa hạ không biết đã chạm ngõ tự lúc nào...

Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2014

Em chỉ muốn bình yên

Thì Thầm  - Em chỉ muốn một mình - muốn yên bình - muốn chậm rãi gặm nhấm niềm vui nhỏ bé - muốn yêu như lúc đầu - muốn anh của ngày xưa!


***


Thi thoảng em lại muốn một mình, ngồi nhấp môi ly cafe đắng, nghe một bản nhạc slow nhẹ nhàng, man mác, rồi mơ hồ đưa mình vào một khoảng không kỉ niệm. Ấy hẳn không phải là một sa mạc rộng lớn, chỉ trải đầy cát vàng óng ánh. Nhưng chắc chắn cũng không phải biển cả bao la lai láng nước xanh. Em không rõ lắm...chỉ biết hình như có màn sương mờ ảo giăng qua đôi mắt em... nơi đó thênh thang gió...không có ranh giới giữa đau khổ và hạnh phúc. Bình yên và vô ưu lắm! Gió ùa vào lòng mang theo hết những nỗi buồn.




Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Anh à, ngày hôm qua đã xa lắm rồi

Thì Thầm - Sau những ngày mưa là một ngày nắng ráo, những chuỗi ngày mệt mỏi đã qua đi. Em sẽ không vội vàng nắm nhầm một bàn tay không đủ ấm, để rồi làm tổn thương chính bản thân mình. Em sẽ đợi để được yêu thương!


***


Những đêm dài mệt mỏi với bao tổn thương, đã đến lúc em phải thoát ra khỏi cái kén u buồn bao bọc. Em thật ngốc nghếch khi cứ phí hoài tuổi trẻ trong những nỗi buồn không đáng.

Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Khi tình yêu không đủ lớn

Thì Thầm - “Gió không đủ lớn để ngã cây, rồi gió nhẹ đi, cây vẫn sống mạnh mẽ. Theo dòng thời gian, gió vẫn thổi, cây không còn đó, chỉ còn lại bóng cây quá lớn một thuở nào.”


***


Một tin nhắn từ một người xưa cũ, bất giác, làm ta thấy tâm trạng quá!


Đi qua những con đường mưa, ướt át và lạnh lẽo, ta mới nhận ra, ta cô đơn. Dòng đời vẫn nỗi trôi với những thứ mà ta cho là tất yếu, nhưng có lẽ, chỉ có kỉ niệm là những nỗi nhớ bật chợt òa về, làm ta yếu đuối. Ta của ngày hôm qua.




Đọc tiếp »

Nhãn: ,

Nói yêu em lần nữa nhé


Truyện Online - Hai người họ cứ thế đôi co nhưng hai bàn tay vẫn luôn đan quện vào nhau bởi cả hai đều sợ nếu buông lỏng ra thì sẽ đánh mất đối phương thêm một lần nữa, họ hiểu sự chờ đợi đau khổ đến mức nào và phải mất một thời gian dài họ mới có thể nói lời yêu. Trong mắt cô gái, tình yêu đầu vẫn là tình yêu đẹp nhất, người ta bảo tình yêu đầu là tình yêu khó thành nhưng không đúng đâu, thành hay không không phải là chuyện của duyên số, nếu cả hai cần nhau thì họ sẽ vẫn là của nhau, chỉ cần tình yêu là đủ!


***

Đọc tiếp »

Nhãn: ,